Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2011

Tình yêu là sự đồng nhịp giữa hai trái tim mà tiếc thay chúng ta là hai nốt nhạc đã lỗi nhịp trên phím đàn...

*******************
PAK luv PVK!
Đừng yêu em...!
- Thảo làm giùm em một việc được không?
- Ừ..
- Đừng yêu em nữa...
- Hahaha..em tự tin quá, Thảo hết yêu em lâu ròI!!
- À..ừ..hihi..em chỉ nói vậy thôi..
==============
- Có cô kia xinh lắm Thảo à, lại tốt bụng nữa...em rất thích cô ấy..
- Vậy à, thích nhiều không?
- Nhiều..mà ngặt nỗi là cô ta có bạn trai rồi...
- Ừa.
==============
- Thảo, biết gì không?
- Gì?
- Hôm nay ánh mắt Lan nhìn em lạ lắm...
- Ai? Cái cô em thích đó hả?
- Ưà...
- Lạ sao?
- Em cũng ko biết nữa..
- Cô ta cũng thích em rồi hả?
- Có lẽ..
==============
- Wow, Lan giỏi lắm Thảo à, cô ta dàn dựng cả một chương trình ca nhạc đấy.
- Ừa.
- Lan hát rất hay, múa giỏi, người lại xinh đẹp, dễ mến, sao trên đời lại có người dễ thương đến thế nhỉ?
- .....
- Thảo có thể nhờ em một chuyện chứ?
- Ừa..
- Em có thể đừng nhắc đến Lan khi đang nói chuyện với Thảo nữa được không?
- Em...xin lỗi..em chỉ nghĩ Thảo là bạn thân nên có thể tâm sự hết mọi thứ...
- Em xem Thảo là bạn thân, nhưng vấn đề là Thảo chưa từng, chưa bao giờ và sẽ mãi mãi ko xem em là bạn thân, em hiểu điều đó mà!
- Đừng yêu em nữa...
- Thảo hết yêu em lâu rồi, em đừng tự tin như vậy, hahaha!
- Ừ..
==============
- 2 năm nữa Thảo vẫn sẽ sang đây với em chứ?
- Ừ, sao lại không, Thảo đã hứa rồi mà.
- Ừa!! Em thương Thảo nhất!
- Hihi...thương hay yêu?
- Thương..như một người bạn...
- Biết rồi cô nương, làm gì mà căng thẳng quá vậy, chỉ đùa thôi mà!!
==============
2 năm sau...
- Thảo, em có người yêu rồi?
- Vậy à..chúc mừng em!!!!
- Ừ, cảm ơn Thảo, em cũng vui lắm, cô ấy yêu em rất nhiều và em cũng rất yêu cô ấy...
- *Ngáp ngáp* Buồn ngủ quá, hôm qua Thảo thức khuya làm việc, giờ mệt dễ sợ
- Thảo...sao lại khóc?
- Trời, ai bảo em Thảo khóc, là ngáp xong chảy nước mắt mà, ko để ý tui vừa ngáp xong sao?
- Ồ..ừa..
- Ưà!!!
- Đừng cười nữa...nước mắt vẫn đang chảy kìa...đừng dối em....
- Đã bảo em là vì ngáp nên mới thế mà!! Thiệt tình cái cô này, lại mắc chứng hoang tưởng rồi, haha!!
- Đừng yêu em nữa...
- Lại tự tin lần thứ n, Thảo hết yêu em lâu rồi!!
- Ừa..
=============
- Happy Valentine day, em!!
- Wow, là hoa hồng trắng, hoa em thích nhất!!
- Ừa, Thảo đã hứa sẽ tặng em một đóa hoa hồng trắng mà!
- 1,2,3....11..là 11 cành..."Trọn đời trọn kiếp yêu em nhất...!"
- Uả là 11 à, chắc cái cô bán cổ đưa dư 1 hoa rồi, Thảo chỉ mua 10 cái thôi, hay là tại cổ thấy Thảo xinh gái quá nên cho thêm ta? Hehe!!
- Đừng yêu em mà...
- Trời..lại...[bị cắt ngang]
- Không phải em tự tin, em biết là Thảo còn yêu em, yêu rất nhiều, sao Thảo cứ phải chối chứ??
- Không có, thiệt tình là ko có, chỉ là tình cờ thôi, thật sự Thảo đã hết yêu em từ 2 năm trước rồi, Thảo thề đó!!
- Thề đi!
- Thảo thề là nếu Thảo nói dối, Thảo sẽ chỉ còn 1 năm nữa để sống!!!
- Vậy được chưa?
- Ưà..
=============
1 năm sau..
- Happy 22nd birthday, em!!!
- AAAAAAAAAAAAAA, con chó dễ thương quá, có cột chùm tóc trên đầu nữa!!!!
- Ưà, Thảo đã hứa là sẽ tặng em con chó này mà, phải giữ lời chứ!
- Dễ...
[...........]
*Bốp*
- Thảo làm gì vậy???
- Xin lỗi...Thảo say rồi..nên...
-.....
- Đừng khóc...em đánh Thảo đau lắm phải ko?
- Ko đau cũng ko phải khóc, chỉ vì đang gió lớn quá, nên cay mắt thôi.
- Đừng nói dối, em đã bảo Thảo đừng yêu em nữa mà...
- Lại nữa, Thảo yêu em hồi nào? haha!
- Đồ ngốc, em có người yêu rồi...em cũng chẳng thể nào yêu Thảo được, đối với em Thảo chỉ mãi mãi là bạn tốt - người bạn tốt nhất của em thôi...! Em thương Thảo lắm...Thảo biết không?
- Là thương hay yêu..?
- Thương...
-....Đây là lần thứ 2 em ôm Thảo đúng không? Lần đầu là ở sân bay khi Thảo vừa gặp em!! Mùi hương cơ thể của em vẫn thế...chỉ là...sao vòng 1 em mấy năm trời vẫn nhỏ như vậy là thế nào????
- Đồ...đồ háo sắc!!! Xí, ko thèm chơi với Thảo nữa, Bòn Bon, chúng ta đi!!
- Uả, ai là bòn bon??
- *Chỉ tay* Nó chứ ai!
- Trời, đặt tên gì nhanh vậy? Mà tên nghe cảm giác ngọt ngay, kiến bu đầy!Hahahaha
- Xí, kệ tui!!!!
================
Gửi em,
Khi em đọc bức thư này..có lẽ Thảo đã mãi mãi xa em rồi...Thảo ko thể tâm sự, ko thể chọc em cười, ko thể ở bên cạnh khi em buồn nữa...và có lẽ cũng chẳng còn ai nói em tự tin nữa...hihihi!
Thảo đã làm tốt vai trò là một người bạn thân của em phải không? 1 người vẫn luôn nghe em tâm sự mặc dù tim Thảo đau lên từng hồi khi biết rằng tim em đã dành trọn cho người khác, chẳng có đến 1 kẽ hở để Thảo chen chân vào.... Thảo mệt lắm em à...yêu em...là điều hạnh phúc nhất và cũng là điều đau khổ nhất mà Thảo đã trải qua trong cuộc đời ngắn ngủi này... Xin lỗi...Thảo đã hôn em...Thảo ko kiềm chế nổi cảm xúc của mình...thời gian gần kề...Thảo càng sợ hơn...sợ đến run người..sợ ko còn được nhìn thấy em cười, ko còn ngửi được mùi hương quen thuộc đó nữa..càng sợ hơn, nếu ko có Thảo, ai sẽ tâm sự cùng em khi em buồn...ai sẽ quan tâm chăm sóc cho em..?
À quên...Thảo ngốc quá, em còn có người yêu, còn rất nhiều người yêu em mà, người em yêu..người yêu em..người nhớ em..người em nhớ...người em yêu thầm...người đơn phương em...thật ra trong lòng em, Thảo là gì hả em..? Chỉ là 1 người bạn thôi sao??? Cay đắng nhỉ? Haha.
Nhiều lúc Thảo hỏi sao em lại ko yêu Thảo? Là vì Thảo ko đủ tốt hay là vì em vẫn còn lưu luyến quá khứ...Tất cả đều ko phải, tình yêu là sự đồng nhịp giữa 2 trái tim mà tiếc thay chúng ta là 2 nốt nhạc đã lỗi nhịp trên phím đàn...Nhìn em đau, em thổn thức vì người khác, Thảo còn đau gấp đôi em, nhìn em hạnh phúc trong vòng tay người khác, nước mắt cứ chực trào ra mà ko thể nào ngăn lại được...Thảo khóc vì vui mừng cho em hay vì đau cho chính mình...? Em còn nhớ Thảo đã thề gì đế chứng minh rằng mình ko còn yêu em nữa không? Cũng đã 1 năm rồi đó, thời hạn đã đến rồi...lại là chứng bệnh tim quái ác di truyền trong dòng họ, nó bắt Thảo phải xa em...!
Thảo đi rồi, em đừng buồn hay khóc, vì Thảo sẽ trở về với cát bụi, Thảo sẽ là cát bụi, sẽ được hòa mình vào với gió...Em cũng chính là gió mà..đúng không? Thảo đã chẳng thể nào ôm trọn em vào lòng, chẳng thể nào sánh bước cùng em trong cuộc đời này...vậy thì hãy để cát bụi đi cùng gió nhé...Sẽ chẳng có gì có thể chia cắt gió và cát bụi nữa, nơi nào có gió thổi, nơi đó sẽ có cát bụi...Nên mỗi khi em thấy gió thổi...thì em biết rằng Thảo đang rất hạnh phúc...với gió của mình...!
Vĩnh biệt em...Người tôi yêu nhất..!
Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi
Để một mai vươn hình hài lớn dậy
Ôi cát bụi tuyệt vời
Mặt trời soi một kiếp rong chơi
Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi
Để một mai tôi về làm cát bụi
Ôi cát bụi mệt nhoài
Tiếng động nào gõ nhịp không nguôi
Bao nhiêu năm làm kiếp con người
Chợt một chiều tóc trắng như vôi
Lá úa trên cao rụng đầy
Cho trăm năm vào chết một ngày
Mặt trời nào soi sáng tim tôi
Để tình yêu xay mòn thành đá cuội
Xin úp mặt bùi ngùi
Từng ngày qua mỏi ngóng tin vui
Cụm rừng nào lá xác xơ cây
Từ vực sâu nghe lời mời đã dậy
Ôi cát bụi phận này
Vết mực nào xóa bỏ không hay
*********************************** 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét